CHƯƠNG 1: TRÚ AM - 住庵
- Bản văn -
Nguyên văn:
凡出家者,先須投庵。
庵者舍也,一身依倚。身有依倚,心漸得安,氣神和暢,入真道矣。凡有動作,不可過勞,過勞則損氣。不可不動,不動則氣血凝滯。須要動靜得其中,然後可以守常安分,此是住安之法。
Hán-Việt:
Diễn xuôi:
1. Phàm người tu trì, trước hết phải xin vào một am quán.
2. Am là nơi ở, có thể nương nhờ mà dưỡng thân này. Thân đã có chỗ nương tựa thì ta cũng dần yên ổn. Thần khí thông suốt, gieo duyên ngộ đạo.
- mạn đàm -
"Trùng Dương Lập Giáo Thập Ngũ Luận" được chính Vương Trùng Dương tổ sư soạn tác. Thập Ngũ Luận không tường giải về tiến trình tu trì nhưng giản giới một số quan điểm của Vương Tổ về những điều cần chuẩn bị cho đời tu. Mở đầu, Người đề cập vấn đề nơi cư trú. Nội dung cơ bản được chia thành hai ý chính:
Thứ nhất, phàm là kẻ muốn xuất gia nên bái tiến vào một Đạo quán nào đó.
Có người nói: "Tại sao lại trốn tránh thế gian như vậy? sao lại lẩn trốn lên núi cao, rừng sâu? như vậy không phải là hèn nhát hay sao...?". Thật, ta cần biết thật điều này, ai trong chúng ta cũng đều nhỏ bé hèn mọn trước Đại Đạo mà thôi! Kẻ mới cầu Chân phỏng Đạo, có khác gì như con non đỏ hỏn . Trước tiên, họ cần được nuôi lớn trong Đại Đạo, được trưởng thành trong Kinh pháp và đủ bản lĩnh nhờ sự kế tục Sư Bảo. Từ đó, họ sẽ trở nên ngọn đèn chói lọi, tự soi chiếu mình cùng như cả thế gian. Quả vậy, trú am không phải hèn nhát, trú am là một tình trạng mà khi đó, ta trở nên mạnh mẽ vì luôn có Tam Bảo đồng hành và được kết hiệp với Ngài một cách mật thiết.
Thứ hai, trong ngày cần phải có các công việc sao cho quân bình Động - Tĩnh. Không thể lao tác quá sức mà làm ảnh hưởng đến mục đích tối thượng của đời tu là truy cầu sự kết hiệp với Đạo. Tuy nhiên, không làm gì tiềm ẩn nguy cơ khiến cho khí huyết không được lưu sướng, não lạc chẳng được vinh nhuận mà khiến cho thần trí ngày một ngu mê, chểnh mảng phép Đạo.
Hai tôn chỉ này tuy đơn giản, nhưng thực sự đặt để những viên gạch lót móng của đời tu trì - sự an trú trong Đạo Cả.
- Chu Lăng Thần Hy Quân -
0 Nhận xét